Saturday 11 June 2016

Permaculture

Các khu vườn được thiết kế thuận tự nhiên theo phong cách permaculture.





Canh tác vĩnh cửu (permaculture) là gì?

Permaculture (từ này do Bill Mollison đặt ra, là từ ghép của nông nghiệp lâu bền và canh tác lâu bền) là mô hình thiết kế có ý thức và duy trì các hệ sinh thái sản xuất nông nghiệp có sự đa dạng, ổn định, và khả năng phục hồi của hệ sinh thái tự nhiên. Nó là sự tích hợp hài hòa của cảnh quan và con người - cung cấp thực phẩm, năng lượng, nơi trú ẩn, và thỏa mãn các nhu cầu vật chất và phi vật chất khác một cách bền vững. Nếu không có nông nghiệp vĩnh cửu không thể có một trật tự xã hội ổn định.

Mô hình canh tác vĩnh cửu là một hệ thống tập hợp các thành tố khái niệm, vật liệu, và chiến lược trong một mô hình có chức năng mang lại lợi ích cho cuộc sống trong tất cả các hình thức của nó.

Triết lý đằng sau canh tác vĩnh cửu có bản chất hợp tác, thay vì chống đối, quan sát lâu dài và chu đáo hơn là hành động nông nổi kéo dài, xem xét các hệ thống với tất cả các chức năng, chứ không phải chỉ đòi hỏi một mình năng suất, và cho phép hệ thống thể hiện diễn biến riêng của nó.

Vì cơ sở của canh tác vĩnh cửu là thiết kế mang lại lợi ích, nó có thể được thêm vào tất cả các đào tạo đạo đức và kỹ năng khác, và có tiềm năng tham gia vào tất cả các nỗ lực của con người. Trong cảnh quan rộng, tuy nhiên, canh tác vĩnh cửu tập trung vào các khu vực đã được định cư và đất nông nghiệp. Hầu như tất cả đều cần phục hồi mạnh mẽ và cần phải suy nghĩ lại. Một số kết quả chắc chắn của việc sử dụng các kỹ năng của chúng ta để tích hợp nguồn cung cấp thực phẩm và định cư, lấy nước từ mái nhà ở của chúng ta, và bố trí một khu vực rừng nhiên liệu tiếp nhận chất thải và là nguồn cung cấp năng lượng, sẽ giải phóng hầu hết các khu vực trên thế giới nhằm phục hồi chức năng của hệ thống tự nhiên. Những điều này không cần thiết phải được coi là "sử dụng cho mọi người", ngoại trừ trong ý nghĩa rất rộng của sức khỏe toàn cầu.

Sự khác biệt thực sự giữa một hệ sinh thái canh tác (được thiết kế) và một hệ thống tự nhiên là phần lớn các loài (sinh khối) trong hệ sinh thái canh tác được dành cho việc sử dụng của con người hoặc vật nuôi của họ. Chúng ta chỉ là một phần nhỏ trong tổng số các loài nguyên sinh hoặc tự nhiên, và chỉ một phần nhỏ trong sản lượng của nó là trực tiếp có sẵn cho chúng ta. Tuy nhiên, trong khu vườn riêng của chúng ta, hầu như mỗi cái cây được lựa chọn để cung cấp hoặc hỗ trợ một năng suất trực tiếp nào đó dành cho con người. Mô hình hộ gia đình chủ yếu liên quan đến các nhu cầu của con người, do đó, lấy con người làm trung tâm .

Đây là một mục tiêu hợp lệ cho mô hình định cư, nhưng chúng ta cũng cần một đạo lý lấy tự nhiên làm trung tâm để bảo tồn đời sống hoang dã. Tuy nhiên, chúng ta có thể không, làm được gì nhiều cho thiên nhiên nếu chúng ta không kiểm soát sự tham lam của chúng ta, và nếu chúng ta không thỏa mãn nhu cầu từ các khu dân cư hiện tại của chúng ta. Nếu chúng ta có thể đạt được mục tiêu này, chúng ta có thể rút biết được nhiều điều từ cảnh quan nông nghiệp, và cho phép hệ thống tự nhiên để phát triển mạnh.

Tái chế chất dinh dưỡng và năng lượng trong tự nhiên là một chức năng của nhiều loài. Trong khu vườn của chúng ta, thì trách nhiệm của chúng ta là trả lại chất thải (phân trộn hoặc lớp phủ) cho đất và thực vật. Chúng ta tích cực tạo ra đất màu trong khu vườn của chúng ta, trong khi trong tự nhiên nhiều loài khác thực hiện chức năng đó. Xung quanh nhà, chúng ta có thể lấy nước sử dụng làm vườn, nhưng chúng ta dựa vào cảnh quan thiên nhiên có phủ rừng để cung cấp lá và mây ngưng tụ để giữ cho các con sông chảy với nước sạch, để duy trì bầu không khí toàn cầu, và để khóa chặt các chất gây ô nhiễm không khí. Vì vậy, ngay cả những người lấy con người làm trung tâm cũng nên chú ý, và được tư vấn hỗ trợ để quan tâm hơn nữa tới bảo tồn rừng hiện có và hỗ trợ trong việc bảo tồn tất cả các loài hiện có và cho chúng một nơi để cư trú.

Chúng ta đã lạm dụng đất và để chất thải đất vào các hệ thống mà lẽ ra chúng ta không cần can thiệp vào nếu như chúng ta biết chăm sóc vườn nhà và các nơi định cư của chúng ta. Nếu chúng ta cần phải ghi rõ một tập hợp đạo lý đối với các hệ thống tự nhiên, sau đó nên làm thế này:

Kiên quyết chống đối không đội trời chung và không thỏa hiệp đối với việc tiếp tục gây tổn hại rừng tự nhiên còn lại, nơi phần lớn các loài vẫn còn cân bằng;

Phục hồi mạnh mẽ các hệ thống tự nhiên đã bị suy thoái và xuống cấp sang trạng thái ổn định;

Thiết lập hệ thống cây trồng cho nhu cầu sử dụng riêng của chúng ta với lượng đát đai ít nhất mà chúng ta có thể sử dụng cho chúng ta để tồn tại; và

Thành lập các nơi trú ẩn cho thực vật và động vật quý hiếm hoặc bị đe doạ.

Canh tác vĩnh cửu, với tư cách là một hệ thống thiết kế, sẽ xử lý chủ yếu với phát ngôn thứ ba nêu trên, nhưng tất cả những người hành động có trách nhiệm trong thực tế, quan tâm các phát ngôn đầu tiên và thứ hai. Chúng tôi tin rằng chúng ta nên sử dụng tất cả các loài chúng ta cần hoặc có thể tìm thấy để sử dụng trong các mô hình định cư của chúng ta, nếu như không có tính cục bộ địa phương tràn lan và xâm lấn.




No comments:

Post a Comment